Bốn mùa là em
- Thứ ba - 05/12/2017 14:06
- In ra
- Đóng cửa sổ này
Em giấu gì trong tóc,
Mà tỏa hương nồng say ?
Làn mây trôi rất nhẹ,
Trên vai em mỗi ngày.
Xuân về em có hay,
Những chợ trưa, bếp núc...
Cuộc đời nhiều trong đục,
Mắt vẫn cười long lanh.
Hạ rồi cũng qua nhanh,
Cánh phượng hồng bay mất,
Những xốn xang rất thật,
Trong nắng đầy mê say.
Em đi gió vờn bay,
Lật hờn tung tóc rối,
Chiều tan tầm rất vội,
Ngỡ thu về theo em.
Mưa trút rét buông rèm,
Đông qua tràn lối nhỏ,
Dẫu còn nhiều khốn khó.
Em vẫn hoài ước mơ !
Đông qua, nắng hạ chờ,
Thu vàng phai khao khát,
Đệm cho đời nốt nhạc,
Rạo rực khúc tình xuân.
Em là thơ, là nhạc,
Là bổng trầm câu hát...
Của suối nguồn yêu thương.
THỤY BÌNH