Vượt đường xa mẹ vào thăm con gái,
Mẹ cứ dỗi hờn, tại con gái lấy chồng xa.
Thương cháu, nhớ con mẹ gói ghém lắm quà
Nắm thuốc Nam cho con, gà mái mơ cho cháu.
Ngõ phố cuối đông mưa mềm quai nón,
Móm mém mẹ cười, con cháu hân hoan.
Chạy ra chạy vào, cháu bà mừng đón
Ngồi xuống chia quà - mẹ khẽ ho khan...
Tối ướt sương đêm, mẹ kéo đắp chăn màn,
Ủ ấm cho con, bà hát ru hai cháu:
Ầu ơ... “...Con gái mà lấy chồng gần,
Có bát canh cần mẹ cũng mang cho”.
Ở ngoài quê mẹ còn lắm nỗi lo
Bươn bả mẹ về dặm đường xa mẹ nhớ !
Nắm lấy tay con, cuối hôn cháu nhỏ,
Mắt mẹ ướt nhòa - con, cháu ngẩn ngơ !