NGAN NGÁT PHỐ

  •   Thứ tư - 05/01/2022 11:02
  •   236
  •  0
Bep xua anh3 jpg!d
Bếp xưa. Ảnh: sưu tầm internet
Đêm đầu đông cơn mưa vừa tạnh, không gian vẫn còn nặng trĩu ẩm ương hơi nước. Không điệu đàng, không đỏm dáng như gió của mùa thu vàng, gió đầu đông mỏng tang se sắt, đủ để hàng cây ven đường khẽ nép mình dưới vàng võ ánh đèn đường, se sẽ gửi đi mùi hương hoa sữa còn sót lại trên cành, đủ để nồng nàn, ngào ngạt phố.
Bên những góc phố quen, con người cũng muốn tựa vào nhau, tìm nhau ấm nồng, khi mà ngoài kia sương giăng giăng lối, đã nghe đông về chớm lạnh bờ vai.
…Bước chân quen đưa ai về phố cũ, ngang qua những bếp than hồng. Bên cái chậu đất nung bập bùng ánh lửa tí tách reo cười, mùi bắp nướng thơm bừng ký ức. Xung quanh bếp lửa than hồng, chỉ chòng chành năm bảy chiếc ghế nhỏ thôi, cũng đủ để chộn rộn những phút hẹn hò. Ngồi bên nhau ấm êm chờ bắp chín, mắt ai như ánh sao đêm rộn ràng tình yêu thắp nến, má ai ửng hồng để rồi bao mùa mưa nắng hồ dễ làm sao quên. Tháng rộng ngày dài buồn vui giữa dòng đời xuôi ngược, có lúc lòng chợt thảnh thơi, bỗng muốn quay về ngồi lại chốn này để được cười giòn tan như rang bắp, để được miên man tình tự với bếp than hồng tí tách reo vui, để được nhón tay lẩy từng hạt bắp dẻo thơm, hoài mong bếp kia mãi luôn rừng rực lửa hồng.
Nhớ hoài những ngày, phố quen dậy thơm hương nồng kỷ niệm. Bếp bắp nướng vệ đường không cầu kỳ xa xỉ nhưng bình dị đến đỗi xao lòng. Đêm đông mờ sương, bếp được che chắn thêm đôi lần tấm bạt. Bắp nướng có bao giờ được bày trên mâm cỗ, được lên thực đơn trong những tiệc tùng, chỉ đơn sơ ở nơi góc phố khiêm nhường, vậy mà cái sự đơn sơ ấy cứ níu chân thực khách qua đường mỗi độ. Cái bình dị ấy được gom góp từ sự tảo tần, được chắt chiu từ những giọt mồ hôi nơi đầu đồng, cuối bãi. Cái mộc mạc ấy được đong đếm từ vị phù sa mỡ màng đắp bồi của những cơn mưa tháng Mười, tháng Chín. Bên bếp than hồng, từng lớp vỏ lụa mỏng được bóc đi để trần những hạt bắp xếp đều tăm tắp, lửa than bén hạt lép bép, phút chốc thoảng thơm ngào ngạt hòa cùng với gió, hóa thân vào khoảng trời xanh xưa kỷ niệm, ngun ngút thẳm sâu.
Mùi bắp nướng len trong vị mắm cay nồng cánh mũi, vương vít ngẩn ngơ biết mấy đoạn trường. Cứ day dứt hoài bao lần bước chân ta vô tình lạc về lối cũ. Cái lạnh mơ hồ phía sau bếp than hồng vẫn nhởn nhơ trong ngổn ngang hoài niệm.
Giờ thì ngày đã xa rồi ngày ơi. Những chiếc ghế nhỏ, những tí tách reo vui của những chiếc bếp than hồng có đếm được bao lớp thanh xuân đi qua cùng những náo nức hẹn hò ? Mùa đông đã mang mùa thu đi xa, rất xa, chỉ sót lại trong ta ký ức của những ngày xanh xưa thẳm sâu ngút mắt…
Hương của ngày cũ và lối xưa tình tự…đêm đông này có còn nồng nàn, ngan ngát phố quen ?!
      Thụy Bình

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Thống kê truy cập

Đang truy cập: 3

Tổng lượt truy cập: 3,945,916

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây